Tóm tắt nội dung
Đã có lúc, người ta tưởng trà lễ – cái nghi thức đầy phẩm giá ấy – đã chìm vào quên lãng.
Thay vào đó là tiệc rượu rình rang, từ lễ cưới đến tân gia linh đình, hay những cuộc viếng thăm với phong bì và rượu mạnh.
Chén trà, từng là mở đầu cho sự kính trọng, là lời nói không lời giữa người dưới và bậc trên, trở nên hiếm hoi hơn.
Người trẻ ngại pha, người già không đòi hỏi, rồi dần dà, cái nghi lễ đẹp đẽ ấy lặng lẽ vắng bóng dần trong đời sống hiện đại.
Nhưng may thay, trà lễ đang trở lại, không ồn ào nhưng có thật.
Ở một số nơi, khi con cháu mời ông bà cha mẹ ly trà trước ngày cưới, người lớn lại cảm động hơn cả khi nhận quà mừng.
Ở nhiều đám giỗ, mâm lễ đặt một ấm trà chứ không phải lon bia.
Trong những lần đầu gặp mặt sui gia, người con trai tự tay pha chén trà một cách cung kính mời hai bên họ hàng, và cuộc trò chuyện trở nên nhẹ nhàng hơn bất kỳ ngôn từ xã giao nào.
Tại nhiều buổi tiếp khách ngoại giao, chén trà vẫn là thứ đầu tiên được mời – trước cả danh thiếp, trước cả lời giới thiệu. Một chén trà là mở đầu cho văn hóa hơn là nghi lễ, là nhịp cầu lặng giữa những người hiện diện trước khi bàn đến chuyện lớn lao hơn.
Đó là trà lễ trong hình hài mới. Mộc mạc, nhưng không hời hợt.
Không cần lên kịch bản. Chỉ cần có sự chân thành và lòng tôn kính.
Vì sao trà lễ quan trọng?
Bởi lễ là gốc của đạo làm người, đặc biệt là trong văn hóa người Việt chúng ta.
Còn trà, là thứ lễ giản dị nhất, mà sâu sắc nhất.
Không cần mâm cao cỗ đầy. Chỉ cần một ấm trà, kèm sự nâng niu cung kính chén trà bằng hai tay, cũng đủ để giữ nề nếp gia phong.
Một “lão trà nhân” trong câu chuyện về trà lễ với Họa Trà Viên đã từng nói: tôi không trách những người trẻ nếu không biết trà lễ.
Chỉ mong họ đừng bỏ qua.
Vì giữ được lễ trà là giữ được cái nền của gia đình, cái hồn của văn hóa.
Trà lễ không cần hình thức, chỉ cần sự chuẩn mực
Bạn không nhất thiết phải dùng ấm tử sa đắt tiền để làm trà lễ.
Nhưng bạn cần lòng tôn kính thật, với cách pha đúng kỹ thuật để tạo ra chén trà thơm ngon.
Cần tay sạch, nước sạch, và tâm không vội.
Rót trà lễ không giống rót trà uống thường.
Phải ngồi ngay ngắn, không nói chuyện tạp, không rót trà trong lúc người trên đang nói.
Vì rót trà lễ là đang thành tâm trao mình cho một mối giao cảm không lời, giữa đời sống và đạo nghĩa.

Tại Họa Trà Viên, đã có nhiều điều đẹp đẽ thể hiện trà lễ đang hiện hữu
Một người con gái đặt mua ấm tử sa để pha trà dâng lễ gia tiên trong lễ ăn hỏi.
Một chàng trai đi hơn 100km chỉ để tìm một bộ trà tử tế, “vì lần đầu tiên đến thăm nhà bạn gái, con muốn mọi thứ phải chỉnh chu.”
Một khách hàng già dặn, lặng lẽ đặt bộ trà lễ rồi nhắn nhủ: “Để dành, Tết này con cháu về, tôi dạy chúng nó pha.”
Trà lễ không phải là thứ xa xỉ. Nó là lời xin phép, là lời cảm ơn, là lời tri ân bằng nước, bằng trà và bằng sự kính trọng.
Nếu anh chị muốn khởi đầu lại nghi lễ ấy, dù là trong sinh hoạt hàng ngày, trong lễ nghĩa, hay chỉ đơn giản là giữ lại một phần nếp cũ chưa kịp mất, thì Họa
Trà Viên luôn sẵn sàng
Hãy chia sẻ bài viết này nếu bạn cũng từng thấy tiếc khi một nghi lễ đẹp dần phai mờ, và mong muốn thắp lại nó, từ chính chén trà trong tay.
Và nếu bạn trân trọng những điều xưa cũ nhưng có giá trị muôn đời, hãy theo dõi fanpage Họa Trà Viên – nơi trà không chỉ để uống, mà để nhớ, để giữ, để truyền.
Với bài viết này, Họa Trà Viên cũng xin được tri ân những người đang âm thầm giữ lễ qua từng chén trà.
Là những bậc cao niên chưa bao giờ quên dâng chén trà lên tổ tiên mỗi rằm mùng một.
Là những người cha, người mẹ luôn dạy con: “Trước khi nói, con rót nước mời ông bà.”
Là những thầy giáo, sư thầy, nhà nghiên cứu, nghệ nhân… đã dành cả đời để giữ gìn tinh thần trà – đạo – lễ – nghĩa, không để văn hóa ấy chìm trong lãng quên.
Là những cán bộ, nhân viên lễ tân, những người tiếp khách âm thầm hiểu rằng rót một chén trà đúng cách cũng là gìn giữ quốc thể.
Và cả những người đang lặng lẽ truyền tiếp mạch sống của trà lễ, không ồn ào, không phô trương.
Họ không cần ai vinh danh.
Nhưng chính họ là những người gìn giữ nhân cách dân tộc trong những điều tưởng chừng nhỏ bé nhất.
Xem thêm: